Forgotten yesterdays...

Friday, May 30, 2008

Good-bye!!

tạm biệt anh!! :) Ko được quên em đâu nha :P

Wednesday, May 28, 2008

gotta go my own way...

Anh à,
Hãy để đêm nay em tâm sự với anh... Em thú nhận với anh nhé, lần đầu tiên anh comment vào blog của em, em cũng rất vui, vui lắm. Nhưng em ko tin, ko tin những lời động viên của anh là chân thành... Em cũng chỉ nghĩ rằng anh giống như biết bao người trên thế gian này, tình cờ đọc blog của em, thông cảm cho những gì em phải trải qua... nhưng em ko tin anh có thể hiểu em... Anh comment thật nhiều rồi mail cho em nữa nhưng em đã cố tình né tránh anh. Nhiều lúc cũng nhớ đến anh nhưng dù sao anh cũng ở quá xa, để làm gì đây khi tạo một mối quan hệ với anh chứ? Em đã từng nghĩ như vậy và né tránh anh như thế đó... Nhưng rồi những lúc cô đơn và cần có ai đó để tâm sự, em luôn nghĩ đến anh... Và rồi cho đến tận bây giờ...

Anh ơi, anh có bao giờ tình cờ đọc blog của em nữa ko anh? Sẽ ko đâu... Vì anh đã ko còn đọc nó từ rất lâu rồi, anh cũng ko còn nhớ nữa phải ko anh? Chính vì biết anh ko đọc cho nên em mới dám nói những lời thật lòng nhất ra với anh. Anh à, nói chuyện với anh khiến cho em vui lắm. Vui vì em biết ở một nơi nào đó trên thế giới, tuy anh ở xa em, chưa 1 lần gặp mặt nhưng anh hiểu những gì em đang trải qua... Em cũng rất thông cảm với những mối tình của anh, anh cô đơn và lẻ loi, cũng giống như em vậy...

Có phải anh cũng đang né tránh em ko anh? Có phải những ngày qua nói chuyện với em khiến cho anh thấy nhạt thở?? Nếu như vậy thì em xin lỗi, em sẽ ko níu giữ anh đâu.. Chỉ bởi lòng em cũng cô đơn, em cần 1 ai đó để nói chuyện mà thôi. Nhiều khi em nghĩ mình thật có duyên với nhau... Nhưng hãy mãi là bạn của nhau anh nhé!! Em tôn trọng và trân trọng anh như 1 người bạn thực sự bởi em đã tâm sự với anh quá nhiều... Nhưng em vẫn thấy ân hận khi nói với anh về chuyện gia đình em. Em đã từng có 1 quy tắc đó là ko bao giờ nói chuyện gia đình của mình cho bất kỳ ai, trừ chồng xắp cưới của em. Vậy mà trong giây phút bồng bột , nhẹ lòng em đã nói ra... Nói ra có thể anh hiểu em nhưng em vẫn thấy khó chịu và chút ân hận...Lẽ ra em ko nên nói!!

Anh à, cuộc sống và con đường trước mắt em và anh còn dài lắm... Cả em và anh đều cô đơn nhưng em tin rằng anh sẽ tìm được hạnh phúc riêng cho mình và em cũng thế. Nhớ kể cho em nghe khi anh gặp được người ấy nhé. Còn em, em sẽ chờ người ấy để xem những gì anh nói về người ấy có đúng ko nhé. Nếu ko đúng em gặp anh hỏi tội đó. Anh ơi, những ngày qua mình nói chuyện, có những giây phút hơi đi quá ranh giới tình bạn một chút... Em xin lỗi vì em quan tâm hơi quá mức cho phép; anh cũng ko có ý đúng ko nào. Vậy thì hãy quên tất cả đi anh nhé. Em sẽ lại quay về cuộc sống của em như trước kia, lặng lẽ, buồn và cô đơn... Nhưng ít ra là em sẽ ko đau...

Em nên dừng lại ở đây vì em sợ nếu cứ tiếp tục nói chuyện với anh, em sẽ nảy sinh tình cảm mất... Em biết anh chỉ coi em như 1 người bạn, lúc này em cũng như vậy nhưng em sợ một ngày nào đó... Em ko muốn bị tổn thương... Em ko muốn mất anh... Cách duy nhất để giữ anh bên cạnh em mãi đó là ko được phép yêu anh... Cho nên trước khi em rung động thì mình nên dừng lại ở đây. Hãy là bạn với em anh nhé, hãy ở bên cạnh em...

"Đừng xa em đêm nay, đừng để em một mình nơi chốn này... !" Em muốn nói với anh câu này biết bao nhưng có lẽ sẽ ko có cơ hội nữa rồi... Cô bé mơ hồ của anh sẽ ko mơ hồ nữa đâu, em hứa!! Chúc anh vui! Đừng buồn, đừng cô đơn anh nhé, bởi nếu anh buồn và cô đơn em cũng sẽ đau lòng lắm, và chắc chắn người ấy cũng sẽ đau lòng... Em sẽ lại một lần nữa lặng lẽ dõi theo anh mà thôi...

Anh có biết là anh giống người tình đầu của em lắm ko? (xấu trai hơn người ta chút xíu :P) . Nhưng có lẽ em ko dám rung động với anh đâu, người ta bỏ em mà đi rồi mà...

Anh à... :) Em chỉ muốn gọi anh như vậy thôi. Đừng trả lời em anh nhé, em sợ em sẽ lại yếu lòng trước anh!!

Monday, May 26, 2008

Forget it...

Em sẽ ko mơ hồ nữa đâu... Em sẽ trở lại với cuộc sống của em như trước kia, cuộc sống ko có anh... Hãy quên những gì đã nói với nhau anh nhé... Quên hết đi... Những ngày qua để lại cho em nhiều hạnh phúc nhưng em ko muốn sẽ phải nhớ lại... Em đã có đc câu trả lời cho chính mình! Tạm biệt anh!! Em sẽ quên như em đã từng quên!!

Sunday, May 25, 2008

Let it be...


Em đúng là cô bé mơ hồ như anh nói... Em thật ngốc đúng ko anh? Chỉ một lời quan tâm thôi cũng khieenscho em hạnh phúc nhưng rồi lại có thể buồn ngay được nếu như anh ko còn hỏi han nữa. Em thấy anh quá xa lạ.. Có lẽ mình ko phải giành cho nhau đúng ko anh? Dù sao cũng chỉ là những tháng ngày mơ hồ, em đã bừng tỉnh cơn mơ... Em sẽ lại quên anh như em đã từng quên một người và sẽ ko give up hope bởi em biết cuối con đường vẫn sẽ có một người đang chờ đợi em... Em ko thể thương anh được bởi người đang đứng chờ em cuối con đường kia sẽ rất đau lòng nếu biết em thương anh...

Em đã có những giây phút hạnh phúc với anh.. tuy ngắn ngủi nhưng trọn vẹn... Tình chỉ đẹp khi tình con dang dở đúng ko anh? Chẳng phải anh vẫn nói rằng người cùng em đi đến cuối con đường là người rất chung tình, em tin anh nói đúng và cũng luôn hy vọng như vậy... Em ghét sự giả dối, ghét sự thay lòng...

Anh nói rằng ko biết 1 mối tình sẽ đi đến đâu vì thế hãy tận hưởng những giây phút khi còn ở bên nhau... Em đã làm như lời anh nói, em tận hưởng giây phút "bên" anh, và lúc này có lẽ em nên quay lại với cuộc sống thực của mình... em vẫn sẽ cô đơn như trước kia nhưng em hứa sẽ ko buồn đâu bởi cuối con đường kia người ấy đang chờ, người ta sẽ đau lòng lắm nếu biết em ko vui đúng ko anh??

Bức tranh đầu tiên em và anh cùng vẽ. Cô gái ấy là em nhưng còn chàng trai kia là ai?? Em sau này ko biết nhưng lúc ấy em nghĩ đến anh, anh à. Trong wish box của em có lời chúc giành cho anh. Chúc anh vui vẻ và bình an; bình an trong cuộc sống và bình an trong lòng anh nhé... ! Một nơi nào đó trên thế gới này vẫn có em luôn cầu chúc anh hạnh phúc. Đừng cô đơn nữa anh nhé, em sẽ đau lòng lắm! Cảm ơn anh đã xuất hiện và cho em những kỷ niệm đẹp. Cảm ơn anh!!!!!!!!!!

Thursday, May 22, 2008

Trời còn làm mưa!!

1 thời gian ngắn ngủi gần đây mình và anh hay nói chuyện. Mình nói thực là cũng ko rõ tình cảm hay mối quan hệ này là gì??! Có thể chỉ là bạn bè thôi, nhưng mình suy nghĩ nhiều quá... Rõ ràng là 1 cảm giác mới lạ len lỏi... Ko rõ ràng, nhưng cũng ko quá mờ ảo, chỉ thấy bâng khuâng. Nhiều khi muốn give up bởi nghĩ sẽ chẳng đi đến đâu cả nhưng rồi lại muốn thử, muốn give chính bản thân a chance... Mình thật là tẻ nhạt... dễ vui dễ buồn lắm!!

Ngoài trời vẫn mưa... cơn mưa ở lại thật lâu ở trong lòng... Có một cảm giác hơi buồn. Hôm nay chat với chàng US, anh lúc nào cũng thế... anh bận!! Người ấy hỏi mình là có thích chàng US ko? Mình đã ko giấu diếm mà thẳng thừng trả lời: có... Mình ko phủ nhận mình thích chàng ngốc, thích chàng US nhưng người mình yêu thực sự là ai mình cũng ko biết rõ nữa... mơ hồ như chính những suy tư ở trong lòng...

Đôi khi yêu một người cần có cả sự tác động của đối phương, còn ko, sẽ thật khó... TY phải bắt nguồn từ 2 phía... sự cố gắng từ 1 phía thôi hoàn toàn ko đủ... Mình thấy sợ hãi, thấy ko có đủ tự tin để yêu... Mặc dù mình khao khát được yêu, khao khát bàn tay ấm áp của người ấy... Nhưng người ấy lại ở xa quá, hình như anh ko muốn đến bên... Hình như anh ko muốn đón nhận mình...

Trách sao người ta thành đạt, trách sao người ta hoàn hảo... trách sao bản thân ko có sức hút đối phương... trách sao... sự thực trêu người!!