Let it be...
Em đúng là cô bé mơ hồ như anh nói... Em thật ngốc đúng ko anh? Chỉ một lời quan tâm thôi cũng khieenscho em hạnh phúc nhưng rồi lại có thể buồn ngay được nếu như anh ko còn hỏi han nữa. Em thấy anh quá xa lạ.. Có lẽ mình ko phải giành cho nhau đúng ko anh? Dù sao cũng chỉ là những tháng ngày mơ hồ, em đã bừng tỉnh cơn mơ... Em sẽ lại quên anh như em đã từng quên một người và sẽ ko give up hope bởi em biết cuối con đường vẫn sẽ có một người đang chờ đợi em... Em ko thể thương anh được bởi người đang đứng chờ em cuối con đường kia sẽ rất đau lòng nếu biết em thương anh...
Em đã có những giây phút hạnh phúc với anh.. tuy ngắn ngủi nhưng trọn vẹn... Tình chỉ đẹp khi tình con dang dở đúng ko anh? Chẳng phải anh vẫn nói rằng người cùng em đi đến cuối con đường là người rất chung tình, em tin anh nói đúng và cũng luôn hy vọng như vậy... Em ghét sự giả dối, ghét sự thay lòng...
Anh nói rằng ko biết 1 mối tình sẽ đi đến đâu vì thế hãy tận hưởng những giây phút khi còn ở bên nhau... Em đã làm như lời anh nói, em tận hưởng giây phút "bên" anh, và lúc này có lẽ em nên quay lại với cuộc sống thực của mình... em vẫn sẽ cô đơn như trước kia nhưng em hứa sẽ ko buồn đâu bởi cuối con đường kia người ấy đang chờ, người ta sẽ đau lòng lắm nếu biết em ko vui đúng ko anh??
Bức tranh đầu tiên em và anh cùng vẽ. Cô gái ấy là em nhưng còn chàng trai kia là ai?? Em sau này ko biết nhưng lúc ấy em nghĩ đến anh, anh à. Trong wish box của em có lời chúc giành cho anh. Chúc anh vui vẻ và bình an; bình an trong cuộc sống và bình an trong lòng anh nhé... ! Một nơi nào đó trên thế gới này vẫn có em luôn cầu chúc anh hạnh phúc. Đừng cô đơn nữa anh nhé, em sẽ đau lòng lắm! Cảm ơn anh đã xuất hiện và cho em những kỷ niệm đẹp. Cảm ơn anh!!!!!!!!!!
0 Comments:
Post a Comment
Subscribe to Post Comments [Atom]
<< Home