Gone w/ the wind!!
Dạo này suy nghĩ nhiều tới anh... Thấy trong lòng empty nhiều lắm!! Thất vọng với anh, với cuộc sống, với cái gọi là tình yêu, và cả với chính bản thân mình... Em và anh ko có quá nhiều kỷ niệm với nhau, chỉ là những dòng email hỏi thăm ân tình, những lời chúc bình an, những buổi chat thâu đêm... Em hiểu anh nhiều lắm, hiểu để rồi có tình cảm với anh lúc nào ko hay... Và rồi những ước mơ, những hình ảnh mơ hồ về tương lai đã bắt đầu chất chứa trong ở trong lòng...
Ngày ấy em thật hạnh phúc... Anh vẫn thường nói với em rằng phải tận hưởng tất cả những giây phút ngọt ngào của hiện tại vì ta ko biết được nó sẽ tan biến khi nào... Em đã làm như vậy, với anh...! Em treasured every single moment when my heart closes to you!!
Với anh, em chưa thể gọi đó là yêu... Nhưng đã nhen nhóm trong em biết bao hy vọng, ước mơ, và cả 1 bức tranh về 1 cuộc sông gia đình vui vẻ hạnh phúc... Điều mà em chưa có ở bất kỳ ai!! Nhưng rồi anh give up và rồi anh let things go... Anh cũng để em đi nhanh chóng như vậy đấy!!
Một người bạn của em nói rằng: why did he give up a girl like you so soon?? Em cười nhạt nhẽo, em ko trả lời được... Em thực ra ko có j cả... Chỉ là 1 cô bé sang đây du học, ko người thân, ko địa vị... Thậm chí em cũng ko chắc chắn với cái ý định ở lại nơi xứ người này... Còn anh thì ngược lại, anh có tất cả... Nhưng anh đâu biết rằng có thể anh là lý do mà em ở lại, lý do em sẽ đến bên anh...
Anh ko thể bỏ tất cả những gì anh đang có ở US để đến Calgary với em... Hay là với em anh ko có chút tình cảm j?? Hay tất cả chỉ là phù du với anh?? Em thắc mắc nhiều lắm, em muốn biết nhiều lắm... Nhưng thôi, cũng để làm j anh nhỉ?? Giao nghĩa và ân tình phảng phất... ko còn đậm đà như ngày nào nữa... Nhưng mỗi lần nghe lại bài hát mà anh đã gửi cho em, trái tim lại nhói đau và tất cả những ký ức về anh lại tràn về 1 cách rõ rệt ở trong em!
Em để anh đi, cũng như với bao người khác đến và đi trong cuộc sống của em... Chẳng phải em đã từng nói với anh rằng: em với anh cũng giống như gió và ko khí, tuy ko có cách nào hòa nhập lại thành 1 nhưng cũng ko thể nào tách rời...Em ko hiểu rõ tình yêu là như thế nào nhưng với em yeu một người ko cần nhất thiết phải ở bên cạnh người đó, chỉ cần người đó tồn tại mãi trong trái tim 1 người thôi là đủ... Nhưng nếu như em giữ hình ảnh của anh lại quá lâu trong trái tim em, em sẽ rất đau lòng và em sẽ ko thể nào mở lòng với người nào khác được... Vì vậy, em buông tay anh nhé! Em sẽ ko níu gữ hình ảnh của anh nữa... tạm biệt anh! Lúc nào cũng cầu chúc anh hạnh phúc và bình an...
Gió hãy cuốn anh đi và đừng giữ lại chút j về anh lại nơi đây... Hãy ra đi như anh chưa từng xuất hiện, anh nhé!!