Forgotten yesterdays...

Sunday, June 01, 2008

Em nhớ anh!

Run thiệt khi thấy ai đó comment, chỉ lo đó là anh... nhưng thanks God đó là một ai đó chứ ko phải là anh... hi` hi`... Tâm sự với anh thật nhưng ko muốn anh đọc chút nào cả. Bởi mình ko muốn anh biết mình thương anh đến thế nào... Hãy cứ để anh nghĩ mình là một cô bé mơ hồ, 1 cô bé vô tình... Mặc dù anh hiểu mình thật nhưng mình sẽ ko để anh hiểu thêm mình nữa đâu. Duyên phận của chúng ta chỉ đến đây thôi anh nha!! Nếu cứ tiếp tục thương anh em sợ em sẽ rất đau...

Em nhớ anh đến xé lòng anh có biết ko?? Em muốn được nói chuyện với anh nhưng em đã kìm nén... Vì anh ko muốn nói chuyện với em, vì bên cạnh em anh thấy ngột ngạt... Anh à, em cũng đã từng nói với anh rằng em yêu nhiệt tình nhưng 1 khi tình yêu ấy ra đi em ko níu kéo đâu... Em cũng có pride của riêng em. Vâng, tự ái ko cho phép!!

Anh à, anh có nghĩ tới em ko vậy anh? Những tháng ngày qua tuy ngắn ngủi nhưng để lại trong em biết bao nhiêu là ấn tượng sâu sắc. Còn anh? Có đọng lại trong anh chút gì ko?? Em muốn gặp anh biết bao... Lời hứa của anh em nghĩ rằng anh đã quên... Em ko trách anh đâu anh à... Em hiểu mà, nhưng anh biết ko, em muốn gặp anh dù chỉ là một lần thôi cũng đc; để em khỏi nhớ anh đến thế này...

Anh ơi, anh phải thật hạnh phúc anh nhé. Đừng sống quá lạnh lùng, đừng sống vô tình... bởi như vậy em sẽ đau lắm. Em cầu chúc anh hạnh phúc, lời cầu chúc tận sâu trong trái tim em!! Anh đừng sống cô đơn và lẻ loi nữa anh nhé. Hãy tin rằng lúc nào em cũng nhớ đến anh, lúc nào anh cũng ở trong trái tim em, em sẽ dõi theo cuộc sống của anh để vui mỗi khi thấy anh vui và sẽ buồn mỗi khi thấy anh buồn... Chúc anh tìm được hạnh phúc riêng cho mình!!

0 Comments:

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home