Forgotten yesterdays...

Friday, April 11, 2008

Tâm sự!!

Đêm xuống! Bao giờ cũng là những cảm xúc buồn. Xung quanh yên lặng và cô đơn! Cái cảm giác trống trải và nhớ nhung bao phủ tâm hồn... Muốn viết, muốn nói nhưng lại ko muốn ai đọc, ko muốn ai nghe... Vì có ai thực sự hiểu?? Có lẽ ko ai cả! Mỗi khi buồn, kỷ niệm cũ lại ùa về, xâu xé và day dứt... Có phải mình đa tình? Đi đến đâu cũng reo giắc tình cảm... Trách người ta đến rồi lại đi trong khi mình đã bao giờ muốn ở lại? Trách nhiều nhưng bản thân cũng có những ko thể nói... Luôn sống với những ký ức của ngày hôm qua. Ngày hôm qua có những giây phút nồng nàn, hạnh phúc... để rồi kết thúc bằng sự thất vọng...

Có biết bao mối tình "qua tay". Đôi lúc chợt nhớ, chợt quên. Nhưng để lại trong lòng có mấy ai??
Có lẽ mối tình đầu vẫn luôn là điều mà mình thấy lưu luyến nhất bởi đã yêu và được yêu chân thành!!
To: A. Th: Sau mối tình đầu, đến India và gặp anh . Chỉ vì lòng trống vắng, chỉ vì muốn được ai đó che chở... Đã nhận lời yêu anh nhưng trong lòng chưa lúc nào thôi nghĩ về tình đầu. Anh là người mà mình tâm sự về mối tình đầu nhiều nhất. Có lẽ anh hiểu tâm trạng của mình. Và anh yêu mình vì sự chân thành mình giành cho mối tình đầu chăng?? Nhưng tại sao anh lại quá đào hoa, tại sao anh cũng quá đa tình, tại sao anh lại làm mất lòng nhiều người đến vậy... chỉ vì những điều trong quá khứ của anh mà em phải rời xa anh? Em ngày đó còn trẻ con, trẻ con lắm... Ko biết sống cho mình, ko được quyền quyết định... ngay cả chính tình cảm của mình. Lần chia tay anh, em khóc nhiều lắm! Và anh cũng vậy nhưng nước mắt ko níu giữ em ở lại... Nhưng rồi anh cũng đã nhanh chóng quên em!! Anh trách em vì em là người ra đi, ra đi ko hẹn ngày gặp lại, ra đi ko 1 lời từ biệt... Em xin lỗi!!

To: A. V: Anh là người quan tâm và chăm sóc em nhiều nhất. Anh yêu em, một tình yêu quá đỗi chân thành. Nhưng em đã ko đón nhận tình yêu của anh. Những lúc cô đơn, em cũng rất muốn được ở trong vòng tay anh, muốn mở lòng với anh. Nhưng em đã ko hiểu tình cảm của mình là gì. Em tôn trọng anh và yêu quý anh, nhưng em ko dám chắc đó là tình yêu. Có lẽ chính vì vậy mà em ko đón nhận anh chăng? Những cảm giác được anh chiều chuộng, em ko quên, mãi mãi ko quên. Sân thượng tầng 6 là nơi hẹn hò bí mật của em và anh chăng?? Anh nhìn những giọt nước mắt của em nhưng ko biết làm sao để em vui, anh cũng đau lắm phải ko anh?? Nụ hôn đầu tiên và cũng là nụ hôn cuối cùng ấy anh có còn nhớ? Đã có những lúc em quên... Nhưng em vẫn luôn nhớ anh mỗi khi em buồn... Em chưa đón nhận tình cảm của anh và đến tận bây giờ em cũng chưa thể đón nhận anh! Em xin lỗi!!

To: A. Đ: Có thể nói là vội vàng ko anh? Đến và đi quá nhanh, quá vội vàng... Anh có giận em ko khi em nói rằng tình cảm giành cho anh là điều mà em thấy hối hận nhất trong cuộc đời này!? Em hận anh, mãi mãi hận anh!! Cho đến giờ, cho dù anh nói lời xin lỗi, cho dù anh hứa sẽ bù đắp cho em... ngàn lần anh hứa cũng ko thể xóa đi vết thương lòng! Vì anh mà em đã có lỗi với mối tình đầu, vì anh mà em trở nên lạnh lùng như ngày hôm nay, tất cả là vì anh...

To: A. T (chàng US): Có phải tình cảm em giành cho anh là yêu?? Mọi người đến rồi đi, nhưng anh là người duy nhất ở lại bên em cho đến giờ. Ngày trước em thật tệ, chỉ nghĩ đến anh khi cô đơn, còn khi vui, em hình như đã quên mất anh... Cũng bởi trước anh em ko đủ tự tin, bởi anh lạnh lùng quá, bởi anh thành đạt quá, bởi anh quá toàn diện... Mà em lại chẳng là gì cả. Ko xinh đẹp, ko thông minh... Em biết anh quan tâm tới em. Cho dù bận nhưng anh vẫn luôn giành thời gian nói chuyện với em. Nhưng một bức tường vô hình đã ngăn cản em đến bên anh. Anh mải mê với cuộc sống riêng của anh, anh ko nhận ra rằng em vẫn luôn dõi theo và đợi chờ anh suốt 6 năm qua hay sao?? Em chưa bao giờ nói, còn anh thì quá vô tình để nhận ra... Nhưng anh à, em đã còn muốn đợi chờ anh thêm nữa!!

To: A. S (chàng ngốc): Và anh, em cũng ko hề xác nhận được một cách rõ ràng tình cảm của em giành cho anh là gì. Em đã từng nghĩ nó là tình yêu! Nhưng thực ra tình cảm giành cho anh chịu tác động xung quanh quá nhiều. Em hình như yêu bằng trí tưởng tượng của mình chứ ko phải bằng sự rung động thực sự của trái tim?? Nhưng cho dù tình cảm đó là gì chăng nữa thì anh cũng là người đầu tiên và duy nhất khiến em quên đi tình đầu, xoa dịu nỗi đau quá khứ... Em đã buồn và cuộc sống cũng theo đó mà ảnh hưởng khá nhiều. Đối diện với anh quả thực ko dễ dàng với em một chút nào. Anh cũng là người con trai duy nhất mà em luôn pray, pray cho anh được bình an... Liệu tất cả có đủ để gọi là tình yêu ko anh? Thời gian qua em luôn sống trong nỗi thất vọng, lúc nào cũng day dứt; hình ảnh anh ở khắp mọi nơi, ko giây phút nào em thôi ko nhớ anh. Em viết về anh hàng ngày... Nhưng rồi bỗng một ngày, em cảm thấy nhẹ bẫng, hình như anh đã ko còn trong nỗi nhớ của em.. như ngày nào. Em thực sự hạnh phúc bởi điều đó. Yêu anh nhưng em ko thấy hạnh phúc, mà chỉ thấy khổ đau... Lần cuối gặp anh là khi nào em cũng đã ko còn nhớ nữa. Anh lúc này đang làm gì?? Chưa bao giờ em thực sự hiểu anh. Em đã ko hiểu anh và mãi mãi sẽ ko hiểu anh...

....

Còn nhiều người chợt đến, chợt đi nhưng hình như ko để lại dấu ấn gì. Mãi cho đến tận bây giờ, có lẽ cũng chỉ có tình đầu, chàng US và chàng ngốc là sâu sắc nhất mà thôi. Tình đầu và chàng ngốc đã đi rồi. Chỉ có chàng US là còn ở lại cho đến giờ; mình ko có ý định tiến xa hơn, vì mình biết nếu là bạn thôi thì anh sẽ ở lại mãi nhưng nếu yêu, sẽ có một ngày anh rời xa mình.... Anh cũng là người duy nhất, nhớ anh nhưng ko dám nói, yêu anh nhưng ko dám thổ lộ, cũng chỉ vì ko muốn mất anh!!

1 Comments:

At 11:50 AM , Anonymous Anonymous said...

Hi Yen,
How are you? I was just happened to be on your page while I was researching for my project. I happened to read one of your story "perfect day" and i have to say..that was a really cute story, and very well written =)
anyways, I just wanted to stop by to let you know that you have a lot of really good journals. Take care Yen!

Btw..my name is Lisa, I live in Seattle, Washington.
do you have myspace or facebook? here's my myspace www.myspace.com/dangerluvspell

 

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home